Kinh Dịch là tác phẩm thần bí-triết-sử học cổ xưa nhất của Trung Quốc còn sót lại. Nguồn gốc của tác phẩm này bắt nguồn từ đầu thời Chu (khoảng 11 thế kỷ trước Công nguyên) được xây dựng trên một hệ thống bói toán dựa trên tám quẻ gốc (Bát quái) và sự biến hóa của 64 quẻ mà thành một cuốn thiên cổ kỳ thư, có thể so sánh với Tử Thư của Mật giáo Tây Tạng và Ai Cập, thậm chí có thể xem Kinh Dịch là Kinh thánh của dân tộc Trung Hoa, có vị trí ngang với kinh Qu’ran của các tín đồ Islam.
Trong lịch sử học thuật Việt Nam, không hiếm người nghiên cứu Kinh Dịch, đồ sộ nhất là bộ Dịch Kinh Tân khảo của tác giả Nguyễn Mạnh Bảo (7 cuốn, tổng cộng hơn 4 nghìn trang), ngắn nhất thì có Dịch Kinh Linh thể của triết gia Kim Định (119 trang do nhà xuất bản Ra Khơi ấn hành năm 1970). Đương nhiên các bài viết chuyên luận thì không sao đếm xuể. Nghiên cứu Kinh Dịch là một thách đố trí tuệ lớn. Nhà nghiên cứu không những cần am hiểu Hán ngữ cổ đại mà cần phải tự trang bị những kiến thức sâu rộng liên quan đến lịch sử, khảo cổ học, triết học, thậm chí cả những ngành khoa học chính xác (thiên văn, lịch pháp, toán học…).
Chỉ cần tham khảo những tác phẩm nghiên cứu Dịch trong những thập niên gần đây tại thế giới phương Tây thì chúng ta cũng có thể thấy rõ điều này. Cuốn The Mandate of Heaven: Hidden History in the I Ching của S.J.Marshall; Zhouyi: The Book of Changes của Richard Rutt, luận án tiến sĩ của Richard Kunst, Edward Shaughnessy, và nhiều học giả khác. Trong thập niên 1970 các nhà khảo cổ học Trung Quốc đã phát hiện các ngôi mộ cổ từ thời nhà Hán ở Mã Vương Đôi (馬王堆) tại Trường Sa, tỉnh Hồ Nam. Một trong các ngôi mộ này tang chứa bản Kinh Dịch cổ xưa nhất, một phát hiện đã tạo ra một cuộc cách mạng lớn trong việc nghiên cứu Dịch học. Có thể khẳng định mà không sợ quá phóng đại rằng bất kỳ học giả nào dấn thân vào việc lý giải Kinh Dịch có nghĩa là quan điểm của vị ấy phải liên quan đến những vấn đề triết học nhân sinh quan trọng nhất của nhân loại.
Nguyễn Hải Châu là một tác giả mới. Công trình đầu tay của anh chính là về Kinh Dịch. Ngay cả phương pháp tiếp cận của anh cũng mới mẻ, độc đáo. Thông thường các học giả tiếp cận cuốn thiên cổ kỳ thư này từ một trong ba góc nhìn: phương pháp ngữ văn-cổ sử; phương pháp triết học; và phương pháp bói toán. Phương pháp thứ nhất đòi hỏi năng lực ngữ văn phải thâm sâu, kiến thức khảo cổ, lịch sử phải uyên bác. Cách tiếp cận phương pháp thứ hai lý thú hơn, có ý nghĩa nhân sinh hơn, nhưng dễ rơi vào tư biện mông lung, thiếu cơ sở ngữ văn, văn bản học, bối cảnh lịch sử. Cách thứ ba là phương pháp có giá trị thực tiễn cao nhất, nhưng giới hàn lâm học thuật chân chính thường kính nhi viễn chi, sợ mang tiếng vu khoát. Bằng một lối tiếp cận khác biệt, có thể tạm gọi là vừa triết lý - vừa khoa học, tác giả Nguyễn Hải Châu xuất phát từ Quẻ Dịch của Phục Hy (không phải Thập dực của Khổng Tử, hay Hào từ của Chu Công) để khảo sát tác phẩm này. Với một phương pháp luận mới mẻ: thông qua các mối quan hệ, tính chất không - thời gian, chiều vận động, phân tích cả tính - tượng - số. Nội dung của cuốn sách trình bày các quy luật, phương thức tạo lập, chuyển dịch và biến đổi của vạn vật, từ cấp độ nền tảng, đơn giản nhất - Vô Cực, đến cấp độ phát triển, phức tạp nhất - thế giới loài người. Cụ thể là:
(1) Luận giải một cách lý tính các khái niệm cơ bản của Kinh Dịch như: Vô cực, Thái cực, Lưỡng nghi, Tứ tượng, Bát quái, quẻ Dịch, Ngũ hành… trong một thể thống nhất. Từ đó phát hiện ra ba quy luật cơ bản của vạn vật, sinh giới và xã hội loài người; xác định một cách có căn cứ nội dung của 64 quẻ Dịch giúp người đọc hiểu rõ cấu trúc, vận hành và nội dung của Hà đồ, Lạc thư trong cả Bát quái và quẻ Dịch.
(2) Vạch ra mối quan hệ giữa logic Kinh Dịch với logic khoa học (phương Tây) và logic tôn giáo (Ấn Độ): logic của khoa học là “nhìn ra ngoài” (ngoại quan), logic của tôn giáo là “nhìn vào trong” (nội quan). Còn logic của Kinh Dịch vận động theo hai chiều (nội ngoại quan), nên bao hàm được cả hai lĩnh vực này. Vì vậy có thể nói, logic của Kinh Dịch có cấp độ cao hơn logic của khoa học và tôn giáo.
(3) Trình bày các vấn đề cơ bản nhất của vận động xã hội loài người, gồm:
Tác phẩm của Nguyễn Hải Châu tiếp nối các công trình của triết gia Kim Định - xây dựng một nền móng triết học tổng thể mang tính định hướng cho nhân loại, được xây dựng trên các hiểu biết đương đại về khoa học - và của triết gia Ken Wilber trong tác phẩm A Brief History of Everything, không đi sâu phân tích chi ly các chi tiết về lịch sử hay ngữ văn theo kiểu truyền thống, cũng không sa đà vào thế giới huyền ảo của bói toán, phong thủy, nhưng cống hiến cho những trí thức ưu thời mẫn thế một định hướng tư tưởng cho một thế giới mới có quan hệ toàn cầu, đặc biệt là những người thuộc tầng lớp lãnh đạo, đang cầm nắm trong tay vận mệnh quốc gia, một bản đồ cần thiết để tư duy lại các chiến lược quản lý của mình một cách thực sự nền tảng và sâu sắc.
Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
TS. DƯƠNG NGỌC DŨNG
Phó trưởng Khoa Khoa học Xã hội & Luật
Giám đốc Chương trình Triết học
Đại học Hoa Sen (HSU) 2023..