Bội Ước - Camille Laurens
Nhân vật chính là Claire Lancel, một nữ nhà văn danh tiếng từng trải qua nhiều tổn thương (mất con, hôn nhân tan vỡ).
Trong một đêm giao thừa, Claire gặp Gilles Fabian - đạo diễn múa rối, một “hoàng tử quyến rũ” nhưng ẩn giấu bản chất thao túng.
Ban đầu, tình yêu của họ như trong truyện cổ tích: mua nhà vùng Hyères, chia sẻ đam mê, sống trong tình dục nồng nàn.
Thế nhưng, mặt tối dần lộ diện: Gilles ghen tuông, giận dữ thất thường, dùng lời nói mập mờ để thao túng cảm xúc, ép Claire hứa sẽ không bao giờ viết về mối quan hệ của họ.
Nhưng rồi, chính Claire đã bội ước khi cầm bút, cũng như Gilles từng thề không phản bội, không ngoại tình nhưng lại không giữ lời.
Rạn nứt ngày càng sâu, tình yêu biến thành sự phụ thuộc độc hại, nơi Claire đánh mất chính mình để giữ tình yêu.
Câu chuyện bất ngờ rẽ sang một “thriller tâm lý” khi Claire bị buộc tội tấn công, thậm chí cố ý giết bạn trai - cô đứng trước tòa để giải thích hành động của mình.
Kết cấu cuốn sách gồm ba phần: triền miên yêu đương, sự tan rã, và phiên tòa xét xử, tất cả làm bật lên những câu hỏi nhức nhối: đâu là sự thật, đâu là ảo ảnh, đâu là tình yêu, đâu là bạo lực?
Thông tin tác giả Camille Laurens
Từ "Trong những vòng tay", "Tình ca xúc cảm" đến "Con gái – Fille", và mới nhất là "Bội ước", mỗi tác phẩm của Camille Laurens là một hành trình khám phá những hình thái khác nhau của yêu thương, khao khát và tổn thương.
Camille Laurens được xem là một trong những “kiện tướng” của văn chương đương đại Pháp. Theo đuổi thể loại “giả tự truyện” (autofiction), mà bà thường gọi là “écriture de soi”, Camille Laurens đã viết nhiều truyện ngắn, tiểu thuyết suốt hơn hai thập kỷ qua.
Camille Laurens sinh năm 1957 tại Dijon. Tốt nghiệp ngành nhân văn, Camille Laurens từng giảng dạy tại Rouen, vùng Normandie.
Năm 1984, bà bắt đầu giảng dạy và sinh sống ở Maroctrong 12 năm.
Từ tháng 9 năm 2011, bà giảng dạy tại Sciences Po.
Trong thời gian 2007 - 2019, bà là thành viên ban giám khảo giải Femina. Kể từ ngày 11 tháng 2 năm 2020, bà trở thành thành viên Viện Hàn lâm Goncourt. Chính việc Camille Laurens thuật lại cái chết của con traimình, Philippe, vào năm 1994 đã dẫn bà đến chỗ tự vấn về mối quan hệ giữa văn học và sự thật. Từ đó, bà rời xa tiểu thuyết truyền thống để tiến gần hơn đến điều thường gọi là “giả tự truyện/tự hư cấu” (autofiction), mà bà thích gọi là “viết về bản thân”.
Từ năm 2002, nhà văn là cây bút phê bình văn học trên nhiềunhật báo – L'Humanité năm 2002 và 2003, Le Monde năm 2014 và 2015. Từ tháng 9 cùng năm, bà đảm nhiệm một chuyên mục hàng tháng trên Libération. Tháng 8 năm 2019, bà tiếp tục “tiểu thuyết nhiều kỳ” đăng hàng tuần trên Le Monde des livres.
Tác phẩm của Camille Laurens đã được dịch ra khoảng ba mươi ngôn ngữ.