Hotline: 028.7301.9778 (8h - 18h, thứ 2 đến thứ 7)
Bạn đang tìm sản phẩm gì?
Đăng nhập tài khoản
Nhập email và mật khẩu của bạn:
Khách hàng mới? Tạo tài khoản
Quên mật khẩu?
Khôi phục mật khẩu
Nhập email của bạn:
Bạn đã nhớ mật khẩu?
Giỏ hàng
TỔNG TIỀN: | 0₫ |
Xem giỏ hàng |
Danh mục sản phẩm
- Sách Khai Tâm phát hành
- Sách mới tuyển chọn
-
Sách theo tác giả
- Tâm linh - Tôn giáo
- Khoa học
- Triết học
- Kinh tế - Chính trị
- Địa lý - Phong thủy
- Lịch sử
- Văn hóa - Nghệ thuật
- Văn học
- Tâm lý - Nghệ thuật sống
- Y học - Thực dưỡng
- Giáo dục - Gia đình
- Kỹ năng thường thức
- Sách cũ - Sách lỗi
- Văn hóa phẩm tuyển chọn
- Quà tặng tinh thần
- Xem thêm
- Quay về
- Xem tất cả "Sách theo tác giả"
- -George Ohsawa
- -Krishnamurti
- -Osho
- -Kahlil Gibran
- -Thích Nhất Hạnh
- -Thích Tuệ Sỹ
- -Lê Mạnh Thát
- -Thích Tuyên Hóa
- -Đại sư Tinh Vân
- -Bùi Giáng
- -Phạm Công Thiện
- -Kim Định
- -Nguyễn Duy Cần
- -Nguyễn Hiến Lê
- -Vương Hồng Sển
- -Sơn Nam
- -Hồ Biểu Chánh
- -Toan Ánh
- -Nguyên Phong
- -Nguyễn Tường Bách
- -Đỗ Hồng Ngọc
- -Trịnh Xuân Thuận
- -Tô Hoài
- -Nguyễn Nhật Ánh
- Quay về
- Xem tất cả "Kinh tế - Chính trị"
- -Quản trị & Lãnh đạo
- -Tài chính & Kế toán
- -Tiếp thị & Bán hàng
- -Kỹ năng làm việc
- -Thành tựu kinh doanh
- -Nghiên cứu & Phân tích
-
Đảm bảo chất lượng
-
Miễn phí vận chuyển
-
Mở hộp kiểm tra nhận hàng
Bạn đang tìm sản phẩm gì?
- Trang chủ
- Y học - Thực dưỡng
- Gươm Báu Trao Tay

-15%
OFF
OFF
Gươm Báu Trao Tay
Tình trạng: Còn hàng Thương hiệu: NXB Tổng hợp Tp.HCM- Tác giả: BS. Đỗ Hồng Ngọc
- Nhà xuất bản: NXB Tổng hợp Tp.HCM
- Trọng lượng: 160
- Công ty phát hành: NXB Tổng hợp Tp.HCM
- Số trang: 114
Chính sách bán hàng



Thông tin thêm



THƯỜNG ĐƯỢC MUA CÙNG
Mô tả sản phẩm
Viết về Kim Cang Bát Nhã
(Viết về Kim Cang Bát nhã, tiếp theo Lên đường)
Tu Bồ Đề đang ngồi giữa “hội trường”
bỗng đứng phắt dậy cung kính chắp tay cúi chào đức Phật và lớn tiếng ca
ngợi: “Thật là tuyệt vời! Thật là tuyệt diệu!. Thật xưa nay chưa từng
có. Như Lai đã khéo dạy dỗ, khéo giúp đỡ, khéo truyền trao, khéo phó
chúc cho các vị Bồ tát”. Đọc tới đây tôi lại một phen chưng hửng! Bởi Tu
Bồ Đề nào phải là ai xa lạ. Ông là một trong mười vị đại đệ tử của
Phật, một bậc Alahán, người nổi tiếng ưa hạnh lan nhã, độc cư, người
giải Không đệ nhất. Thế mà trong hội chúng này, ông lên tiếng nghe có vẻ
gì đó như… ganh tị với các vị Bồ tát! Nào các vị Bồ tát… “vui”
nhé, đựơc đức Phật “cưng” nhé, đựơc Như Lai quan tâm giúp đỡ, tin cậy
gởi gấm và hôm nay còn được trực tiếp trao truyền một cách khéo léo như
thế nhé! Làm như xưa giờ đức Phật chẳng hề dạy cho quý vị, chẳng hề tin
cậy, giúp đỡ qúy vị, vốn là những đại đệ tử gần gũi nhất của Phật vậy!
Lúc đầu tôi chưng hửng, sau thấy hình như không phải vậy! Alahán đã là
những bậc vô sanh, lẽ nào lại “sanh sự”, lẽ nào lại đi ganh tị chứ! Có
thể đây là một buổi thuyết giảng quan trọng dành riêng cho các vị Bồ
tát- những vị tuy đã giác ngộ nhưng vẫn hãy còn là chúng sinh- đang
chuẩn bị lao vào thế giới khổ đau để giúp đỡ mọi người. Trong thính
chúng, có những vị đã là Bồ tát nhưng cũng có những vị mới “phát tâm”,
tu sĩ cũng như cư sĩ, cả nam lẫn nữ, thậm chí chưa phải đã “tự giác”
hoàn toàn nhưng vẫn sẵn sàng “giác tha” để qua đó tu rèn học tập thêm.
Bồ tát với chí nguyện sẵn sàng dấn thân vào đời, cứu nhân độ thế, là một
thế hệ học trò mới của đức Phật- vào thời thuyết giảng Kim Cang. “Chín
tầng gươm báu trao tay / Nửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinh” (CPN)
chăng? Gươm báu? Đúng vậy. Thanh gươm trao truyền ở đây là thanh gươm
sắc bén nhất, gươm được làm bằng kim cương, có thể dùng để chặt đứt tất
cả những khổ đau ách nạn của kiếp người. Việc làm này được giao phó cho
các vị Bồ tát “tương lai”, những trai thiện gái lành tự nguyện, chí
nguyện, dấn thân vào đời với lòng nhiệt tình, hăng say để truyền bá đạo
giải thóat. Còn với những vị đã là những bậc “chân nhân” đã dứt hết
phiền trựơc, đã “đặt gánh nặng xuống” thì tùy, có thể dấn thân vào đời
hay tiếp tục tu hành để giữ ngọn đuốc sáng của suối nguồn cũng hay.. Tôi
nhớ đọc đâu đó câu này: when the source is deep, the stream is long.
Nguồn có sâu thì dòng chảy mới dài! Còn “xuất chinh”? Phải, xuất chinh ở
đây không phải là đi đánh Nam dẹp Bắc, chiếm đất giành dân gì cả mà là
chiến đấu với chính mình, với giặc tham sân si trong mỗi con người. Lão
Tử chẳng đã nói” Thắng nhân giả hữu lực, tự thắng giả cường” đó sao?
Thắng mình mới khó. Cho nên phải có gươm báu trao tay! Cái cách Tu Bồ Đề
ngợi ca Phật đã khéo truyền trao, khéo quan tâm, khéo gởi gắm… hình như
đã nói lên điều đó. Đó là cách mà ngày nay người ta gọi là tạo động cơ,
“motivation”, trong giáo dục chủ động. Học trò có động cơ học tập thì
học mới tốt, còn không rất dễ…ngủ gục! Hẳn là mọi người có mặt trong hội
trường đều giật mình, và nhờ đó tâm hồn rộng mở, háo hức đón nhận những
lời giáo huấn. Ai cũng tự hứa với lòng sẽ ráng để thành một “Bồ tát”,
xứng đáng với sự tin cậy phó thác của đức Phật.
Tu Bồ Đề liền đặt câu hỏi “ Thưa Thế
tôn, người trai thiện, người gái lành, muốn trở thành một bậc Giác Ngộ
thì phải làm thế nào để an trụ tâm, làm thế nào để hàng phục tâm?”
Một
câu hỏi cho đến hơn hai ngàn năm trăm năm sau vẫn còn như vang vọng!
Nhất là trong thời buổi hiện nay, thời buổi toàn cầu hóa, “thế giới
phẳng” gì gì đó đã đầy con người vào những cuộc tranh chấp khốc liệt,
tranh giành quyền lực, quyền lợi, dẫn đến chiến tranh, dịch bệnh, thiên
tai… như ta đã thấy. Chưa bao giờ tâm con người ta lại “hừng hực” lên
như thế, chưa bao giờ tâm con người ta lại “bấn xúc xích” lên như thế!
Vâng, để Giác Ngộ, chỉ cần xoáy vào một chữ tâm đó thôi. Chỉ cần an trụ, chỉ cần hàng phục được cái tâm đó là xong! Nghĩa là trở thành một bậc Giác ngộ, ngang hàng với Phật, bởi Phật nói, phàm phu là Phật chưa giác ngộ, còn Phật là …phàm phu đã giác ngộ. Thế thôi. Chỉ có thế. Chỉ cần thế. Mọi thứ quấy rối cuộc đời, mọi thứ khổ đau ách nạn đều do cái tâm mà ra nên chỉ cần “xỏ mũi” nó, kéo nó lại, dạy dỗ nó, trừng trị nó –nói khác đi là hàng phục nó như hàng phục một con ngựa chứng, một con trâu điên- rồi…an trú nó vào một chỗ nào đó, đừng cho nó quậy phá nữa là xong! Tưởng dễ mà không dễ! Cái tâm đó coi vậy mà khó dạy, khó trị, khó hàng phục, khó an trú vô cùng! Giỏi như Thái thượng Lão quân mà thỉnh thoảng con trâu của ngài cỡi cũng sút chuồng lén xuống trần làm bậy, quậy phá tưng bừng. Con trâu này vốn còn đựơc ngửi mùi linh đan diệu dược của Ngài nên càng ghê gớm hơn nữa! Tôn Ngộ Không có bảy mươi hai phép thần thông biến hóa mà cũng đành bó tay, cũng hết thuốc chữa, phải nhờ đến Quan Âm Bồ tát mới xong!
Vâng, để Giác Ngộ, chỉ cần xoáy vào một chữ tâm đó thôi. Chỉ cần an trụ, chỉ cần hàng phục được cái tâm đó là xong! Nghĩa là trở thành một bậc Giác ngộ, ngang hàng với Phật, bởi Phật nói, phàm phu là Phật chưa giác ngộ, còn Phật là …phàm phu đã giác ngộ. Thế thôi. Chỉ có thế. Chỉ cần thế. Mọi thứ quấy rối cuộc đời, mọi thứ khổ đau ách nạn đều do cái tâm mà ra nên chỉ cần “xỏ mũi” nó, kéo nó lại, dạy dỗ nó, trừng trị nó –nói khác đi là hàng phục nó như hàng phục một con ngựa chứng, một con trâu điên- rồi…an trú nó vào một chỗ nào đó, đừng cho nó quậy phá nữa là xong! Tưởng dễ mà không dễ! Cái tâm đó coi vậy mà khó dạy, khó trị, khó hàng phục, khó an trú vô cùng! Giỏi như Thái thượng Lão quân mà thỉnh thoảng con trâu của ngài cỡi cũng sút chuồng lén xuống trần làm bậy, quậy phá tưng bừng. Con trâu này vốn còn đựơc ngửi mùi linh đan diệu dược của Ngài nên càng ghê gớm hơn nữa! Tôn Ngộ Không có bảy mươi hai phép thần thông biến hóa mà cũng đành bó tay, cũng hết thuốc chữa, phải nhờ đến Quan Âm Bồ tát mới xong!
Một điều thú vị ở đây là Tu Bồ Đề nói
đến người trai thiện, người gái lành ( thiện nam tử, thiện nữ nhơn) chứ
không nói đến bất cứ trai nào, gái nào. Thì ra đó là điều kiện tiên
quyết. Phải tốt phải lành cái đã rồi mới tính chuyện trở thành Bồ tát
được! Bởi con đường giác ngộ của Phật kỳ cục quá, lạ lùng quá, tuy là
tuyệt diệu mà nói ra sẽ chẳng mấy ai tin, cũng chẳng dễ làm theo. Cho
nên lúc đầu Phật đắn đo ngần ngại khá lâu mới chịu chuyển bánh xe pháp!
Rõ ràng, một lần nữa, ta thấy Tu Bồ Đề dùng kỹ thuật tạo “motivation”,
tạo môi trường thuận lợi cho việc truyền trao gươm báu của buổi hôm nay.
Một điểm nữa cũng rất thú vị: không có chuyện kỳ thị giới tính, không
có chuyện bất bình đẵng giới ở đây! Cả nam lẫn nữ, ai cũng có thể trở
thành Bồ tát. Hơn hai ngàn năm trăm năm rồi đó!
Phật liền trả lời Tu Bồ Đề “Tốt lắm,
tốt lắm! .Đúng như ông nói đó, Ta đã hết lòng giúp đỡ, hết lòng tin cậy,
gởi gấm cho các vị Bồ tát!”. Được lời như cỡi tấc lòng! Không phải chỉ
Tu Bồ Đề nói mà Phật cũng xác nhận nhé! Vậy thì lẽ nào chư vị còn dám lơ
là! Không khí hội trường lúc đó có lẽ đã hoàn toàn khác, đã đủ chín
muồi.
“Này Tu Bồ Đề, ông hãy lắng tai nghe
cho kỹ (đế thính) đây”. Lắng nghe (listening) là kỹ năng hàng đầu trong
tham vấn (counselling) tâm lý ngày nay. Lắng nghe, không phải là nghe
hời hợt ngoài tai.mà là nghe với tất cả tâm hồn, tất cả thân xác. Người
biết lắng nghe là người nghiêng mình về phía người nói, nhìn vào mắt
người nói, gật gù những chỗ tâm đắc, hỏi lại nếu cần và biết phản ánh,
lặp lại với những câu chữ khác xem có đúng nội dung diễn đạt không. Một
người biết lắng nghe là người có tâm hồn đồng cảm, chìm ngập, tràn dâng
cảm xúc! Ta hiểu vì sao trong Kim Cang, Tu Bồ Đề, vị Alahan vô sanh là
vậy mà cũng nước mắt rơi lã chã! Chữ “đế” ở đây còn có nghĩa là “thẩm
xét”, suy xét cho thấu đáo, không thể chỉ nghe, tin một cách hời hợt
được. Khi học Phật, thú vị nhất là Phật không “áp đặt” bao giờ, lúc nào
cũng bảo ta chớ vội tin, hãy suy xét cho kỹ, tìm tòi cho thấu đáo, và
thực hành cho miên mật để rồi tự mình phát hiện, tự mình “kiểm nghiệm”,
tự mình chứng nghiệm lấy.
Để ý thêm chút nữa, ta thấy dường như ở
đây Phật chỉ nói riêng cho Tu Bồ Đề, với Tu Bồ Đề thôi. “ Ta sẽ vì ông
mà nói”. Đương vị nhữ thuyết. Có nghĩa là không phải với bất cứ ai ta
cũng nói được điều này. Vì ông đã biết đặt ra một câu hỏi cốt lõi, rốt
ráo… như vậy nên ta mới nói riêng cho ông biết: “Người trai thiện, người
gái lành, muốn trở thành bậc Giác ngộ thì cứ làm …như vầy, như vầy…”!
Hãy nghĩ xem, trong tình huống đó mọi người sẽ chăm chú, sẽ dóng tai lên
mà nghe như thế nào! Tất cả mọi người trong hội trường trở thành người
học…lóm. Học… lóm là một cách học…hay! Lục tổ Huệ Năng đã từng học lóm
như vậy ngay khi đã vào chùa, ngày ngày giã gạo , bửa củi, nấu cơm. Nhờ
vậy mà ông thấy ngay “Bản lai vô nhất vật” trong khi những người khác
còn loay hoay tìm kiếm! Cách nói “Hãy làm như vầy…như vầy…” thường gặp
trong truyện xưa, mỗi khi có điều gì cần riêng tư, bí mật, càng gây thêm
một sự tò mò muốn biết, muốn nghe. Phải chăng đó chính là kỹ thuật
truyền trao đặc biệt của Kim Cang? Phật và Tu Bồ Đề có lẽ đang sắm vai,
“role playing”, một cách tuyệt vời của phương pháp giáo dục chủ động rất
hiện đại đó chăng?
Tu Bồ Đề hớn hở: Xin vâng, xin vâng, con đang rất muốn nghe đây!
(còn tiếp)
Mục lục
Lời ngỏ1- Lên đường
2- "Gươm báu trao tay"
3- Vậy mà chẳng phải vậy!
4- Chẳng phải vậy mà vậy!
5- Con mắt thứ ba
6- "Ưng vô sở trụ"
7- "Đối cảnh vô tâm"
8- "Chẳng một, chẳng khác"
9- "Con mắt còn lại"
10- "Và như thế..."
Phụ lục:
11- Thiền và Sức khỏe
12- Tham vấn sức khỏe
13- Về mối quan hệ giữa Thân và Tâm
Sản phẩm thường được mua cùng
Liệu pháp Gerson: Chương trình dinh dưỡng dành cho bệnh nhân ung thư và các căn bệnh khác
239,200₫
299,000₫
-20%
Sản phẩm đã xem
Để lại lời nhắn cho chúng tôi
Đăng kí thông tin thành công
Cảm ơn bạn đã để lại thông tin
Chúng tôi sẽ liên hệ với bạn trong thời gian sớm nhất
Thông báo sẽ tự động tắt sau 5 giây...