Miễn phí giao hàng từ 250k (nội thành HCM), và từ 500k (ngoại thành HCM và tỉnh)
Hỗ trợ từ thứ 2 đến thứ 7 (8h - 18h)
Thông tin thêm
Hoàn tiền
111%
nếu hàng giả
Mở hộp
kiểm tra
nhận hàng
Đổi trả trong
7 ngày
THƯỜNG ĐƯỢC MUA CÙNG
Mô tả sản phẩm
HỖN DANH – CƠN CUỒNG NỘ VỚI DANH VỌNG CỦA “ĐÁM NGHỆ SĨ” HAY SỰ TRƯỢT DỐC CỦA ĐẠO ĐỨC NGHỆ THUẬT?
Hỗn danh không dành cho người yếu tim, hay nói cách khác, không dành cho những người đang mơ màng, mộng ảo về một thế giới tốt đẹp. Hỗn danh xuất hiện như một “cú đột kích” vào không khí nghệ thuật vốn tưởng chừng êm đềm, thơ thẩn. Kể từ ngày không khí “áo cơm ghì sát đất” của Nam Cao bao phủ văn đàn, người ta thừa nhận một hiện thực không mấy vui vẻ của những văn nghệ sĩ.
Nghệ thuật tưởng chừng như cao quý ấy, lại nuôi dưỡng và sinh sôi ra những kiếp phận đặc quánh đau khổ vì cơm áo gạo tiền, vì công danh tiếng hão, vì cái đam mê mà đôi lần người ta chững lại và tự hỏi “có mài ra ăn được không?”. Hỗn danh – một tiếng thở dài châm biếm giữa thời máy móc.
———–
Thằng cu có lần được ông hàng xóm nức nở khen xinh, xoa đầu nói sau này có tài. Ít nhất trở thành một họa sĩ như bố nó. Bình giật mình ho khan. Làm họa sĩ để làm gì, rồi cắm đầu vào bi kịch như bố nó sao! Nhìn con, anh không muốn nó cầm cọ hoặc làm thơ. Có quá nhiều người làm thơ để hù dọa đời và huyễn mình. Cũng có quá nhiều họa sĩ trẻ hoặc biếng nhác chép tranh sống hoặc đậm đặc tư tưởng ăn cắp. Nó phải làm cái nghề gì đó thiết thực hơn, ra cơm ra cháo hơn. Dòng đời đầy cạm bẫy nổi nênh và khắc nghiệt chảy. Bình không biết nên trang bị cho con như thế nào để sống sau này khỏi thiệt thòi. Tất nhiên nó có giấc mơ riêng và sẽ phải đi bằng hai chân.