Như Thị

Tình trạng: Hết hàng Thương hiệu: Khai Tâm
  • Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa - Văn Nghệ
  • Ngày xuất bản: 2011
  • Tác giả: Đỗ Hồng Ngọc
  • Trọng lượng: 260
  • Hình thức bìa: Bìa mềm
  • Số trang: 214
Giá: 39,200₫ 49,000₫ -20%
Số lượng:
Chính sách bán hàng
Cam kết 100% chính hãng Cam kết 100% chính hãng
Miễn phí giao hàng từ 250k (nội thành HCM), và từ 500k (ngoại thành HCM và tỉnh) Miễn phí giao hàng từ 250k (nội thành HCM), và từ 500k (ngoại thành HCM và tỉnh)
Hỗ trợ từ thứ 2 đến thứ 7 (8h - 18h) Hỗ trợ từ thứ 2 đến thứ 7 (8h - 18h)
Thông tin thêm
Hoàn tiền
111%
nếu hàng giả Hoàn tiền 111% nếu hàng giả
Mở hộp
kiểm tra
nhận hàng Mở hộp kiểm tra nhận hàng
Đổi trả trong
7 ngày Đổi trả trong 7 ngày

THƯỜNG ĐƯỢC MUA CÙNG

Mô tả sản phẩm

Sao lại Như thị? Thấy vậy đó, thiệt ra không dễ chút nào! Thấy vậy đó là thấy trong sự chuyển động, sự thay đổi không ngừng. Thấy như mộng huyễn, như sương móc không dễ chút nào! Và điều thú vị, vượt qua được cái thị rồi sẽ thấy cái như, Chân như, Như như.

Có khi sửng sốt, có khi bỡ ngỡ. Ngày hôm qua đâu rồi? Dòng sông có còn níu mãi bờ sông? Thả một hòn sỏi đánh dấu chỗ thuyền trôi? Cầu vồng bảy màu rực rỡ kia chỉ là hơi nước tung tóe và một chút nắng nhoài qua kẽ lá. Vậy mà không phải vậy. Không phải vậy mà vậy. Một lúc nào đó có thể vượt ra, vượt qua, vượt lên để mà ngẩn ngơ. Ấy là lúc cái thấy cái nghe nằm ngoài những đường dẫn truyền thần kinh- vật lý và sinh lý. Thấy như thật là chưa phải thật. Mới gần thật. Còn phải bóc tách nhiều lớp vướng víu chằng chịt xô đẩy dày đặc chung quanh.

Khi có tuổi, mắt ta mờ đi, tai ta lãng đãng. Nhờ vậy mà cái nhìn cái nghe bớt vướng víu bộn bề, bớt lận đận đếm đo. Hôm nào đó ta chợt nhìn ra ta, nhìn ra người. Rồi thấy người là ta, ta cũng là người. Chu Mạnh Trinh kêu lên: Ta cũng nòi tình, thương người đồng điệu. Có người Tư Mã đượm mùi áo xanh nắn nót giàn bầu nậm thì có người xuống ngựa, có kẻ dừng chèo, canh khuya lau lách đìu hiu.

Sẻ chia, ấy là hạnh phúc. Hạnh phúc rất đơn sơ. Huy Cận nói vậy. Mười năm trước không hẹn mà gặp. Một hôm, kẻ "workmania" - điên vì say làm việc - là tôi bỗng thấy mình nằm trần truồng trên giường hậu phẫu sau cơn tai biến. Chợt nghe tiếng chim. Chợt thấy ánh nắng. Lá lay ngoài khung cửa. Mới toanh, lạ lẫm, giật mình. Lâu nay vẫn nhìn mà không thấy, vẫn nghe mà không biêt. Thân quen mà xa lạ. Thì ra phép lạ quanh đây: khi bước đi những bước lẫm đẫm trẻ thơ, khi đứng tần ngần dáng đứng người lớn. Rồi tủm tỉm cười một mình. Tức cười. Không phải muốn cười mà tức cười. Tức mà cuời. Cho nên nó bỡ ngỡ mà hồn nhiên, nó ngây ngô mà bí hiểm. Nụ tức cười đó là nụ cười của tượng đá ngàn năm?

Tuổi 65 như tuổi 15. Bước vào một thời kỳ mới lạ. Dậy thì mà không phải dậy thì, nhưng vẫn là dậy thì. Nhìn đã khác, thấy đã khác.

Nên mới là Như Thị.
Nên mới có NHƯ THỊ.
Hãy sẻ chia.
Hãy vui.

Đỗ Hồng Ngọc

2006

Mục Lục

Lời ngỏ  

Như thị

Ngọn lửa  

Chuyện ông Carnot

"Thư trung"

Sinh nhật

Lẽo đẽo phương quỳ  

Nhớ nhớ quên quên  

Vơ vẩn cùng mây

Như không thôi đi được   

Chữ với nghĩa  

"Trăng gió kho vô tận..."  

Nói không được    

“Trước hết là những bệnh nhân..."  

Tim học vào thơ

Từ đá vắt ra  

Tôi cũng tin vậy...    

Hạnh phúc

Bình quân đầu người

Đóa hồng khôn nguôi  

Thế giới không... phẳng!  

Một cách nhìn mới  

Chất lượng cuộc sống  

Yamaha  

"Vẽ lại một lộ trình mới"  

Chút lãng mạn xưa và nay

Còn một chút gì

Mẹ cứ kỳ vọng vào con đi!  

Không chịu nghe lời người lớn?  

Cha mẹ và con và…

"Thương nhớ... Đòn roi!  

Phòng mạch của chim  

"Những anh mít đặc..."  

Quân tử.. "Trả thù"…Mười năm chưa muộn!

"Chỗ ngồi ăn không ngon…!

Ăn cũng phải học  

Cuộc chiến không cân sức !

Vòng luẩn quẩn!  

Nhớ nhà quăng điếu thuốc

Bóng đá và sex  

Chuyện bây giờ mới nói!

Khó lây mà dễ phòng

Vai gầy guộc nhỏ  

Nhìn từ Australia    

"Tung bay... Tà áo tung bay…”

Một cuốn sách đáng đọc

Màu hoa thắm  

"Đứng trước bảng"  

Im lặng thở dài  

"Những người muôn năm cũ…”

Lắm nỗi không đành!

Biết bao điều thì thầm…

"Và nụ cười nối trên môi… "

Nhận xét

."Anh Đỗ Hồng Ngọc thân mến,

Anh tạo ra đựơc một lối viết hợp với tâm hồn của anh. Người đọc mến anh vì trải dài trên giấy là một tâm hồn đẹp. Tác giả trở thành bạn thân của độc giả. Sách của anh là một liều thuốc bổ. Thời đại đang cần thuốc bổ đó. Tôi thuộc hạng người "cổ điển", thường nghĩ rằng viết văn không phải chỉ là tiêu khiển, dù là tiêu khiển cao cấp; nói đại ngôn như người xưa/văn dĩ tải đạo", tùy mỗi người hiểu chữ "đạo" đó thế nào.

Người đọc thích anh vì tìm thấy trong văn anh sự trong sáng bình an mà ai cũng cần. Anh nói những chuyện giản dị. Nhưng mầu nhiệm không nằm ở đâu khác hơn là trong chính những chuyện giản dị đó. Một đôi bài của anh khá đơn sơ, nhưng hồn nhiên là cái duyên của anh, anh làm thơ trước khi viết văn, cho nên đó cũng là những bài thơ..."

Cao Huy Thuần

Sản phẩm đã xem

0 sản phẩm
0₫
Xem chi tiết
0 sản phẩm
0₫
Đóng