1. “Đa dạng cá nhân là một yếu tố quan trọng trong sự phát triển ngôn ngữ của trẻ. Mỗi trẻ sẽ có sở thích và năng lực ngôn ngữ riêng, có thể tiếp thu và sử dụng ngôn ngữ theo cách riêng của mình.
Những người chăm sóc trẻ cần nhận biết và tôn trọng sự đa dạng này, không so sánh và áp đặt một tiêu chuẩn duy nhất về phát triển ngôn ngữ cho tất cả trẻ. Thay vào đó, người chăm sóc trẻ, giáo viên, cha mẹ… cần tạo ra một môi trường học tập phù hợp, tôn trọng sự khác biệt và khuyến khích sự phát triển ngôn ngữ tự nhiên của từng trẻ.
Điều này có thể đạt được bằng cách cung cấp các hoạt động và tài liệu phù hợp với sở thích và năng lực ngôn ngữ của từng trẻ. Ví dụ, một trẻ có khiếu về ngôn ngữ viết có thể được khuyến khích tham gia viết câu chuyện hoặc viết nhật ký, trong khi một trẻ khác có khiếu về ngôn ngữ nói có thể được khuyến khích tham gia các hoạt động trò chuyện hoặc diễn kịch.”
2. Trẻ chậm nói
Chậm nói nghĩa là trẻ phát triển ngôn ngữ chậm hơn so với những đứa trẻ cùng lứa tuổi. Một trẻ chậm nói có thể có khó khăn trong việc nói và hiểu ngôn ngữ, gây ra sự chậm trễ trong việc diễn đạt ý kiến, suy nghĩ và cảm xúc của mình.
Các đặc điểm của trẻ chậm nói có thể bao gồm:
- Việc diễn đạt ngôn ngữ bị hạn chế, sử dụng từ ngữ đơn giản và câu ngắn gọn.
- Khó khăn trong việc phát âm đúng các âm và từ ngữ phức tạp.
- Ngôn ngữ chưa phong phú và đa dạng.
- Khả năng nghe và hiểu ngôn ngữ cũng có thể bị ảnh hưởng, đặc biệt khi nghe và hiểu các câu nói phức tạp hoặc có nhiều từ ngữ mới.
Trẻ chậm nói có thể cần hỗ trợ và giúp đỡ để phát triển ngôn ngữ. Ví dụ như sự tư vấn và hướng dẫn từ các chuyên gia, phương pháp giáo dục và hoạt động thích hợp để tăng cường kỹ năng ngôn ngữ của trẻ. Cùng với sự kiên nhẫn và đồng hành của gia đình và cộng đồng, trẻ chậm nói có thể vượt qua các thách thức và phát triển thành người nói và người nghe tự tin.”